Tiếp theo…
Một ngày đầu tháng chín, cậu tìm
gặp cô. Mọi kí ức trong cô ùa về như mới ngày hôm qua, "gặp cậu, tớ muốn gặp
cậu, chỉ là xem cậu sống ra sao, cậu như thế nào thôi. Chỉ dừng
ở đấy thôi không hơn, nhất định
như thế...". Cô đã cố tìm cho mình một
lý do trước khi đi gặp cậu. Cậu trước mặt cô, có nét phong
trần, trầm tư hơn, ánh nhìn xa săm hơn...
Lý trí thắng, thử hỏi trái tim có buồn không?
truyện ngắn |
Ngỡ ngàng, cậu trong trí tưởng
tượng của cô không phải là như vậy. Cô không
biết điều gì đã làm cậu thay đổi tới thế? Nhưng cô biết hôm nay cậu cần một người
bạn, hơn là một người đã từng nói lời yêu với cậu. Cô
nhận ra đây là lần đầu tiên cô và cậu đổi vai trò, cô yên lặng ngồi bên cậu, giống
như cậu đã từng yên lặng ở bên cô, mọi lời
nói, mọi cử chỉ lúc này đều trở nên thừa thãi...Sau
buổi gặp hôm đó, cậu chủ động tìm đến cô nhiều hơn trước.
Có khi chỉ là đi lòng vòng với cậu,
khi là đi quán nước vỉa hè, khi lại là nơi mà cô
có quyền lựa chọn. Những lúc như vậy cô
hay đòi cậu được đến nơi đẹp nhất thế gian, chỉ để cho cậu hưởng chút không khí trong lành, giảm bớt áp lực cuộc sống
hay cũng để cô xem lòng mình có còn bình yên. Đôi lần cậu đến kéo cô đi chơi với
đám bạn thân của cậu mà cô chưa bao giờ gặp, mà cũng
chẳng hỏi xem là cô có muốn đi cùng không. Nhớ nhất là lần
cậu tới nhà cô và đón cô lên nhà cậu.
- Nhà cậu? Cô trần trừ.
- Ừ. Có vấn đề gì à? Cậu hỏi lại.
- Tớ lên đó, rủi mọi người hỏi tớ
là ai? Cậu trả lời sao?
- Trả lời thế nào thì có quan trọng gì…
Cô im lặng,
cậu cho rằng chuyện đó không quan trọng gì, nhưng cô thì không. Cô vẫn chưa bao giờ hết hi vọng nơi cậu, "với cậu tớ là
ai?" cô chỉ muốn hét lên cho cậu nghe điều đó. Cụm từ đặc biệt ấy lại xuất hiện không biết bao nhiêu lần trong trang nhật kí ngày ấy.
Cô không sao hiểu được mọi hành động của cậu, từ
những cử chỉ quan tâm và chăm sóc thời
sinh viên, những buổi gặp gỡ chỉ có riêng
hai đứa, những quan tâm lo lắng cô dành cho cậu, những buổi gặp bạn bè của cậu...tất
cả những điều đó là gì? Với cô, cậu không phải là một người bạn bình thường?.
Cậu cũng biết điều đó. Còn với cậu, cô là ai? Cậu cứ lập lờ, và cô
cũng chấp nhận lập lờ theo cậu. Sự lập lờ đó sẽ đưa cô tới đâu? Buổi đó lên nhà
cậu, chỉ là bữa cơm mà cậu mời bạn bè về nhà mình, sự xuất hiện của cô ở đó thì cũng
giống như các bạn kia mà thôi.
Truyện hay
Trả lờiXóa