Thất tình à???
Tôi ngẩng đầu lên để nhìn người vừa nói, là
một gã con trai ngồi ở ghế bên kia, đang nhìn
tôi bằng một ánh mắt đầy ái ngại
Khi hạnh phúc vụt mất
- Không, anh nghĩ sao mà bảo tôi
thất tình, trông bộ dạng của tôi giống lắm sao?
- Anh ta
gật đầu, rồi lại quay đi chỗ khác
- Anh học ở gần đây sao? Tôi bắt
chuyện, dù sao có người nói chuyện cùng cũng sẽ thấy
bớt cô đơ
- Kiến trúc, còn ...- Anh ta không nói nữa, có lẽ cũng chẳng biết là nên xưng hô như thế
nào cho tiện.
- Hà Nội, 2 trường cũng không cách xa nhau lắm đâu, năm nay tôi mới 20
tuổi xuân thôi, chắc nhỏ tuổi hơn anh, anh bao nhiêu tuổi rồi?
hạnh phúc vụt mất |
- Đoán xem - Anh ta mỉm cười, và dường
như ánh mắt anh ta cũng đang cười vậy
- 92?
- Trẻ vậy sao?
- 91 à :- ?
Anh ta không nói, chỉ gật đầu
- oh, lớn hơn mình 2 tuổi
- Xem nào, nhóc 20, kém anh 2 tuổi, hôm nay đánh đề 02 - 20 nhé
- Sao? - Tôi tròn mắt, tên này
nghiện lô đề à!
- Mới có 6 rưỡi thôi, có ghi không? Mỗi con 10k nhé, trúng là được 800k
đấy
- Không, tôi không đánh đâu.
- Tuỳ nhóc, tối nay xem kết quả, nếu về thật thì đừng tiếc
Anh ta đứng dậy, tôi vội giật mình, một phần sợ cô đơn, phần còn lại
cũng sợ một mình ở cái nơi u ám lạnh lẽo này
- Cho em ké với, 2k thôi được chứ? - Tôi toe toét
- Oh, kém 2 tuổi, năm nay 20 tuổi, đánh 2k, có vẻ dễ về.
Tôi móc ví tìm tiền lẻ đưa cho anh ta, tôi thấy
hôm nay mình cũng thật ngộ, thất tình dẫn đến cờ bạc hay sao, mẹ tôi làm giáo
viên, nếu biết tôi lạc lối như thế này chắc bà đập
què chân tôi mất.
- Nhóc này, nếu có 02 - 20
thì ngày mai ra đây lĩnh tiền nhé!
Anh ta đưa cho tôi một mẩu giấy có ghi mấy
số nhằng nhịt gì đó, nói tôi phải cất kín vào nếu mà trúng thì còn có tiền mà lê la trà đá. Tôi chỉ biết gật
gù cái đầu rồi tiếp tục đợi xe bus, còn anh ta thì đã đi khuất dần vào trong
bóng đêm rồi. Trời chưa sang đông nhưng cũng thật mau tối.
Soạn tin nhắn
tìm kết quả trên điện thoại, tôi
chẳng hi vọng rằng
mình sẽ có 150k để uống trà đá cả
tháng, chỉ đơn giản là muốn xem kết quả về là
bao nhiêu, xem chỉ số may mắn của tôi có
được cao như vẫn thường bói trên facebook hay không thôi...Tôi không nghĩ...
Nó về thật, là tuổi của tôi: 20
Tôi vừa
ngỡ ngàng vừa buồn cười, đây là lần đầu tiên tôi
dính đến thứ người ta vẫn gọi là cờ bạc đó, đúng là số tôi đỏ mà. Tôi cứ tủm tỉm cười mãi chỉ mong trời mau sáng
để có thể ra quán nước lĩnh tiền và gặp lại tên lạ mặt đó.
Còn tiếp….
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét