Tiếp theo…
Những ngày
sau đó, cậu nhẹ nhàng ở bên cô, khi là
tờ giấy nhắn ngộ nghĩnh, khi là chiếc kẹo ngọt, có khi thì lại chắn ngang trước cửa phòng chỉ để xòe tay ra bắt lấy tay cô
thật nhanh chúc cô gặp may mắn. Rảnh rỗi, cậu lại kéo cô
đi trong vô định, cô chỉ nhớ, cậu
đã chở cô đến một nơi mà cô cho là nơi đẹp nhất thế gian này. Ở trên cao đó, cô có thể phóng tầm mắt ra xung quanh không
gian bao la rộng lớn.
Nhìn thấy ánh đèn của từng ngôi
nhà sáng lên khi đêm về ấm áp, thấy bầu trời sao lấp lánh. Nơi giao hòa giữa đất và trời, tất cả như thật
gần như chỉ cần đưa tay ra là cô có thể ôm trọn
mọi thứ vào lòng. Những ngọn gió đầu hè mươn trớn mái tóc dài đen mượt của cô,
se lạnh, thoải mái và bình yên. Chẳng phải nói gì nhiều, cô và cậu cứ ngồi bên nhau thật lâu như thế. Rồi đột nhiên, cô cảm thấy mình ấm áp hơn thì ra là chiếc
áo khoác ngoài của cậu đã yên định trên đôi vai nhỏ bé của cô.
Lý trí thắng, thử hỏi trái tim có buồn không?
Truyện ngắn |
Dường như lúc đó trái tim cô đã lệch mất một nhịp,
khi đã quá quen với những cử chỉ quan
tâm của cậu, vô tình cô chẳng để ý tới những gì đang xảy ra
xung quanh mình nữa. Cho đến lúc mọi người trong đoàn bắt đầu xì xào về mối quan hệ của cậu với cô, những lời đồn thổi, những lời trêu chọc càng nhiều. Cô mới để tâm đến,
cô im lặng chờ xem cậu nói gì về điều đó
bởi chính cô cũng muốn biết? Nhưng cậu cũng chọn cách im lặng giống như cô. Cô biết, cậu đã có người
yêu rồi mà, giữa hai đứa không đơn giản là bạn cùng đoàn thực tập nữa thì cũng
chỉ là bạn tốt mà thôi.
- Sao cậu lại tốt với tớ thế? -
Cô ấp úng hỏi.
- Vì chúng ta là bạn...
- Thế nên tớ với cậu là bạn tốt
Ngọc "ngố" ạ. - Cậu nói thêm.
- Ai ngố chứ? - Cô lại gõ vào đầu cậu như cậu vẫn thường làm thế với cô. - Một cái gõ thật
mạnh và thật đau.
"Bạn tốt" cô
lẩm bẩm. Có lẽ, cũng chính từ lúc ấy mà ánh mắt của cô luôn
tìm kiếm cậu. Cô có thể mường tượng ra cậu từ cái dáng đi quen thuộc, cho đến cái cách cậu chơi bóng với lũ trò nhỏ, cả khi cậu đang tranh luận hăng say với vài người bạn khác trong đoàn.
Với cô, cậu vẫn là người nổi trội theo cách của riêng mình. “Cậu
cho tớ cảm giác bình yên và tin tưởng, cho tớ biết được cảm giác được quan tâm
và chia sẻ là như thế nào, không chỉ riêng
mình tớ, cậu đối với ai cũng vậy ư?" Dòng băn khoăn đó như nhắc nhở cô nhớ rằng: với cậu, cô đơn thuần chỉ là một người "bạn tốt" mà thôi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét